Hà Nội à!
Dù đang gồng mình vì vòng xoáy Covid 19 thì vẫn luôn thân ái và tiếp tục quyết thắng nha!
Lòng biết ơn và may mắn sẽ ngập tràn trong bài viết này, nên nhớ giữ thái độ tập trung nhé.
Vì biết đâu khi đọc xong, bạn bỗng nhận ra bản thân cũng may mắn như mình thì sao.
Hy vọng bạn có thể mỉm cười sau khi đọc xong câu chuyện dưới đây. May mắn mà, ai chả thích, ngại gì không cười.
MỤC LỤC ĐỌC NHANH
- Yêu Hà Nội, thủ đô rộng lớn
- Trường đại học, những người bạn nhiệt huyết và xinh đẹp
- Đi làm, kiếm tiền và những cú văn hóa công sở
- Sau tất cả!
1. Yêu Hà Nội, hiện đại và truyền thống, ồn ào và yên tĩnh, khói bụi và trong lành. Tình người và rất tình người.
Có một quyển sách về Hà Nội mà mình yêu thích nhất. Và hiện thì đó cũng là quyển sách duy nhất mình mua, viết về Hà Nội.
Đó là “Mình về Hà Nội để thương nhau” – của tác giả Minh Ngọc.
Câu từ của quyển này rất đơn giản. Nó giản đơn và gần gũi như Hà Nội vậy. Có một đoạn trích xuất hiện ở ngay bìa sách mà mình rất thích:
Thành phố này cũng chỉ giống như một cô gái mà thôi. Sẽ có lúc ảm đạm và nghiệt ngã, nhưng chắc chắn sẽ có những điều tuyệt vời. Chỉ là, chúng ta có dành thời gian ngắm nhìn thành phố ấy dưới con mắt của một người đang yêu hay không?
Xem thêm bài viết review sách: Mình về Hà Nội để thương nhau
Lời dẫn trên cũng tương tự như cách mình yêu và trân trọng Hà Nội, quê hương của mình.
Nơi mà có tất cả những người thân yêu, gia đình nội ngoại, bạn bè từ mẫu giáo cho đến đại học và cả những người đồng nghiệp cũ.
Nơi có cả những người thầy, người sếp mà mình luôn biết ơn.
Lòng biết ơn về vô vàn điều may mắn từ việc đầy đủ tiện nghi, đến cơ sở giáo dục, và cơ hội tiếp cận những nền văn hóa đa dạng nhất từ nhiều quốc gia.
Vậy đó, cảm ơn thủ đô của cả nước.
Cảm ơn Hà Nội nha!
Tại sao lại là giai đoạn 2012-2021 thế?
– Đơn giản là vì mình muốn có một con số tròn trịa. 10 năm.
2. Cảm ơn những ngôi trường đã theo học, những con người mà mình đã gặp.

Điều mình trân trọng với lòng biết ơn nhất dành cho Hà Nội là về những mối quan hệ mà mình có được tại nơi đây.
Tiếp theo là màn “Shout out” của mình, lòng biết ơn dành cho Hà Nội.
(Shout out là ý ca ngợi và lời tri ân đến những người đã giúp đỡ mình, thường được Rapper dùng. Khổ lắm, tui bị ngại nên tỏ vẻ cool ngầu tí. Mà hề hước thì cũng được mà.)
Đại học Quốc gia Hà Nội, ngôi trường nhiều tiền và nghiêm túc.
Đầu tiên, tạm lướt qua trường mẫu giáo, tiểu học, trung học giữ cho riêng mình. Tiến thẳng đến cánh cổng đại học.
Cảm ơn Trường Quốc tế, Đại học Quốc gia Hà Nội, nơi mình đã đóng tiền và đi học rất đầy đủ.
Tuy có thường xuyên đi học muộn 15-30 phút, nhưng sinh viên Thùy Trang đã luôn đi học đầy đủ, có còn hơn không.
À, đừng hiểu lầm rằng mình đang giễu cợt gì nhé. Đơn giản là mình đang tự kiểm điểm bản thân thôi.
Và biết ơn vì ngôi trường này đã rất nghiêm khắc và chặt chẽ trong cách quản lý, thi cử.
Từ đó, mình có vô vàn kỳ thi tuyệt vời. Và luôn được sống trong không khí đùm bọc, sẻ chia từ bạn bè. Ôn thi thì siêu tốc độ và đỉnh cao rèn luyện trí nhớ, tư duy não bộ.
Thật may vì mình chưa đứt dây đàn thời sinh viên. Cũng mới chỉ từng trượt 1 môn bóng rổ. Và kịp tốt nghiệp loại khá.
Tiếng anh, thứ ngôn ngữ tuyệt vời!
Và cô gái ấy đã được tu luyện đầy đủ những kỹ năng tự nghiên cứu tài liệu tiếng anh, thứ ngôn ngữ chiếm 90% các tài liệu môn học mà mình được dạy.
Cái ngôn ngữ chưa bao giờ mình ghét, mà học mãi vẫn ngu.
Thật ra là có tiến bộ rất nhiều so với thời học sinh. Và cũng dùng được khi đi làm, giao tiếp được với người nước ngoài, với điều kiện kết hợp ngôn ngữ tay chân minh họa.
Đừng bao giờ bỏ cuộc với việc học tiếng anh nhé. Vì đó là ngôn ngữ cần thiết nếu bạn muốn kiếm được nhiều tiền.
Điều hiển nhiên ai cũng biết, nhưng tốt thì mình vẫn muốn nhắc lại, để chính bản thân mình luôn ý thức về điều này.
Lũ bạn nhiệt huyết và xinh đẹp.
Bên cạnh kiến thức chuyên môn Kế toán và Tài chính bổ ích. Mình cũng thấy biết ơn vì có những người bạn tình thương mến thương.
Những người bạn đã giúp mình rèn kỹ năng học theo bầy đàn, quy mô lớn lẫn nhỏ. Và cả những kỹ năng, trải nghiệm quẩy mọi cuộc vui âm nhạc mang tầm cỡ tỉnh thành.
Gọi thân thương hơn là bạn tốt, phối hợp đội nhóm hiệu quả.


Lần gần nhất bạn liên hệ và tụ tập với lũ bạn đại học là từ bao lâu rồi?
Mình thì lần gần nhất gặp lũ bạn Đại học là hơn một năm trước.
Vào một ngày đẹp trời, nhờ lệnh triệu tập đi ăn đám cưới của một đứa trong hội chơi thân đại học.
Trang và các bạn đã có những kỉ niệm tuyệt vời ngày hôm ấy.
Ăn ngon, mặc đẹp và những nụ cười.
Đến giờ mình vẫn nhớ rõ, hôm ấy, lại một lần nữa mình bị thằng bạn quen thuộc túm cổ.
Người mà chuyên bắt nạt phụ nữ và trẻ nhỏ. Bạn ấy đã cười cợt, trêu đùa về cái mặt “trẻ trâu” của mình.
Thù này, mãi nhớ nhé Sơn!
Nay còn được ghim trên Blog.
Nếu bạn có vô tình đọc được những dòng trên thì cũng không sao. Hi hi, vì đơn giản là mình không biết sợ.
Trang có đôi chân để chạy, đôi mắt cận nhưng có tầm nhìn xa.
Trang còn có cả trực giác ngửi mùi nguy hiểm cực tốt.
Cảm ơn!
Câu chữ dành cho Đại học đã khá dài, giờ là đến phần gay cấn hơn sau khi tốt nghiệp, và đi làm nhé.
3. Đi làm, kiếm tiền và những cú văn hóa công sở. Sự thật là mình vẫn ngập tràn lòng biết ơn.

Những ngày hôm ấy cùng chú bảo vệ và cô lao công. Nụ cười và đồ ăn.
Lòng biết ơn mà ai cũng nên được nhận!
Đầu tiên, đó là dành cho những cô, chú bảo vệ.
Người hay cằn nhằn vì mình tận 9h sáng mới đến, hết chỗ gửi xe. Dù giờ bắt đầu làm việc của công ty mình là đúng 9h sáng thật.
Đặc biệt có một lỗi kinh điển mà mình hay mắc phải.
Mất vé xe.
Không tìm thấy xe.
Không nhớ cái vật thể đó mình đã để ở đâu, gửi ở khu vực nào.
May mắn là các cô, chú vẫn luôn giúp đỡ và tươi cười với mình, sau khi cằn nhằn.
Mai sau, khi lấy chồng, sinh con. Nếu con mình có mang đặc điểm ngáo (chó) này như mình. Mình sẽ cho con đọc bài viết này, nếu nó không “được” não cá vàng như mẹ nó. Mình sẽ giấu bài này khỏi tầm mắt nó.
Các bác dọn vệ sinh của khu BKHUP rất thường xuyên cho mình hoa quả và cũng luôn cười với mình.
Vì vậy, bài học rút ra ở đây là khi bạn lễ phép và chủ động hỏi thăm người lớn thì sự may mắn sẽ đến ngược lại cho bản thân.
Món quà của sự may mắn chính là sự giúp đỡ, là lời hỏi thăm động viên, là cả đồ ăn nữa.
Những người đồng nghiệp. Mới mẻ và tranh luận.
Không phải là mình đang nịnh sếp, hay màu mè cho bất kỳ người đồng nghiệp nào đọc đâu.
Mà đây thật sự là lòng biết ơn và cảm thấy may mắn khi được làm việc với những con đầy hoài bão cho sự nghiệp, nhưng vẫn luôn giữ vững được tình người, sự chia sẻ cho xung quanh.
Vì hiện tại mình đã hoàn toàn nghỉ công việc văn phòng, có thể hiểu là tự do kinh doanh, một mình.
Vì vậy, bạn có thể tin tưởng về những điều tốt đẹp và may mắn mà mình viết ra dưới đây nhé.
Mình không cảm thấy có bất kỳ cú sốc văn hóa nào khi đi làm.
Nếu có, đó chỉ là những cú sốc văn hóa, vì sự tích cực, mới mẻ mà nó mang lại mà thôi.
Lại một lần nữa mình thấy khá thú vị.
Không biết là do mình ngáo và ngơ.
Hay đơn giản là vì mình đón nhận thế giới qua lăng kính lạc quan của bản thân nữa.
Chắc nhờ việc mình luôn ý thức trân trọng mọi sự sẻ chia, góp ý, quan tâm từ mọi người, nên lăng kính nhìn thế giới của mình cũng thường xuyên giữ được màu tươi sáng.
Lăng kính của lòng biết ơn!
Là may mắn chăng!
Mình đã may mắn được học, được trải nghiệm, được trưởng thành và tích lũy rất nhiều kiến thức mới.
Phần lớn là nhờ những người Leader, người sếp, người đồng nghiệp mà mình được làm việc cùng trong suốt hơn 2 năm sau khi ra trường.
Nhiều, rất nhiều bài học và thành quả mình đã thu được sau chính xác là 2 năm 3 tháng đi làm nhân viên văn phòng.
Và sự thật tuyệt vời nữa của việc đi làm, đó là có nhiều đồ ăn ngon.
Cảm ơn!
Xem thêm bài viết: Công ty khởi nghiệp thương mại điện tử: Bài học và thành quả mình đạt được sau 1 năm 4 tháng đi làm.
4. Lòng biết ơn luôn là một trong những thái độ sống quan trọng nhất, đối với mình.
Thân gửi Hà Nội!
Biết ơn những người mà mình được gặp ở nơi đây.
Dù chỉ là thời gian ngắn xíu lướt qua nhau. Hay vài tuần, vài tháng, vài năm cùng nhau trường kỳ kháng chiến, lăn xả với học tập, công việc.
Lời dặn dò kèm răn đe buổi sáng của chú bảo vệ.
– Nốt lần này thôi đấy. Sau đi muộn thì quay xe sang khu bể bơi bên kia gửi đấy nhé.
Hay câu hỏi thăm và nụ cười từ cô lao công, vào giờ ăn trưa.
– Giờ này mới ăn à, muộn thế.
Những câu chuyện nhỏ và nhiều trải nghiệm khác, tự thấy hành trình 10 năm của mình cũng rất ra gì và này nọ đấy chứ.
Sau tất cả thì mỗi ngày trôi qua đều thật thú vị!

1 comment
Đọc xong cũng thấy yêu đời ngang. Lòng biết ơn và học cách đặt mình vào người khác là những thứ tưởng dễ mà ít người có thể làm được. Mong e luôn giữ được những điều quý báu này 😉